Mãi mãi là bao xa
Mãi mãi là bao xa
"Mãi Mãi Là Bao Xa" là một tiểu thuyết ngôn tình nổi tiếng của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm, một trong những cây bút được yêu thích trong thể loại này. Tác phẩm thuộc dòng văn học lãng mạn Trung Quốc (thường gọi là "ngôn tình") và đã ghi dấu ấn mạnh mẽ trong lòng độc giả cả ở Trung Quốc lẫn quốc tế. Câu chuyện xoay quanh Bạch Lăng Lăng - Một nữ sinh viên khoa Điện khí trẻ trung, xinh đẹp và thông minh. Dương Lam Hàng - Một giáo sư trẻ tuổi, tài năng và cuốn hút, đồng thời là thầy giáo của Bạch Lăng Lăng.Mối quan hệ giữa Bạch Lăng Lăng và Dương Lam Hàng bắt đầu từ tình thầy trò. Mọi chuyện trở nên thú vị khi Bạch Lăng Lăng làm quen với một người bạn qua mạng có biệt danh "Mãi Mãi Là Bao Xa" – một du học sinh ở Mỹ. Qua những cuộc trò chuyện, cô dần nảy sinh tình cảm với người này mà không hề biết đó chính là Dương Lam Hàng. Khi sự thật được hé lộ, cả hai phải đối mặt với nhiều thử thách: sự phản đối từ xã hội vì mối quan hệ thầy trò, khoảng cách địa lý khi Dương Lam Hàng sang Mỹ, cùng những rào cản về gia đình và định kiến. Sau bao sóng gió, họ cuối cùng cũng vượt qua tất cả để đến với nhau, mang đến một cái kết viên mãn.
Mãi mãi là bao xa là câu chuyện tình yêu hiện đại, lấy bối cảnh thanh xuân vườn trường xen lẫn những cung bậc cảm xúc của tình yêu xa. Tác phẩm kể về mối tình giữa Bạch Lăng Lăng, một nữ sinh khoa Điện khí của Đại học T, trẻ trung, thông minh, xinh đẹp nhưng mang trong mình vết thương lòng từ việc cha mẹ ly tán từ nhỏ, và Dương Lam Hàng, một giáo sư trẻ tuổi tài năng, từng là du học sinh tại một trường danh giá ở Mỹ, mang biệt danh "nhà khoa học – Mãi Mãi Là Bao Xa" trên mạng.
Lăng Lăng lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm gia đình, luôn khao khát một tình yêu chân thành và bền vững. Cô là cô gái mạnh mẽ, tự lập, nhưng cũng dễ bị tổn thương bởi những điều tưởng chừng nhỏ nhặt. Trong khi đó, Dương Lam Hàng là hình mẫu lý tưởng: thông minh, tài giỏi, điềm tĩnh, nhưng ẩn sau vẻ ngoài hoàn hảo là một trái tim ấm áp, sẵn sàng hy sinh tất cả vì người mình yêu. Hai con người tưởng chừng không có điểm giao nhau ấy lại được định mệnh gắn kết qua những dòng tin nhắn trên mạng.
Câu chuyện bắt đầu khi Bạch Lăng Lăng, trong những ngày tháng du học ngắn hạn tại Mỹ, tình cờ quen một người bạn qua mạng trên QQ với nickname "Mãi Mãi Là Bao Xa". Người này tự xưng là du học sinh tại một trường đại học danh tiếng ở Mỹ, và qua những cuộc trò chuyện, họ nhanh chóng tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn. Những trao đổi ban đầu chỉ là về học thuật, nhưng dần dần, Lăng Lăng bị cuốn hút bởi sự thông minh, hài hước và sự quan tâm tinh tế của đối phương. Cô gọi anh là "nhà khoa học" và âm thầm đặt anh vào một góc đặc biệt trong trái tim mình.
Tuy nhiên, khoảng cách địa lý – một người ở Trung Quốc, một người ở Mỹ, cách nhau cả Thái Bình Dương – khiến Lăng Lăng luôn tự nhắc nhở rằng tình cảm này chỉ là ảo mộng. Khi "Mãi Mãi Là Bao Xa" tiết lộ rằng anh có thể sẽ định cư ở Mỹ để theo đuổi sự nghiệp nghiên cứu, Lăng Lăng đau đớn quyết định chôn vùi tình cảm của mình. Cô kéo anh vào danh sách đen trên QQ, cố gắng quên đi người con trai đã khiến trái tim cô rung động. Nhưng liệu trái tim có dễ dàng nghe theo lý trí đến vậy?
Một năm sau, Lăng Lăng trở về Trung Quốc và tiếp tục học tại Đại học T. Cuộc sống của cô dần ổn định, thậm chí cô bắt đầu hẹn hò với Uông Đào, một chàng trai mang lại cảm giác an toàn và có ý định tiến tới hôn nhân. Tuy nhiên, trong lòng Lăng Lăng vẫn luôn lưu giữ hình bóng của "nhà khoa học" ngày nào. Đúng lúc này, một vị giáo sư trẻ tuổi, tài năng nhưng nghiêm khắc – Dương Lam Hàng – xuất hiện tại trường cô. Anh trở thành giảng viên môn chuyên ngành của Lăng Lăng, nhưng lại bị cô hiểu lầm là một "ông thầy biến thái" vì những hành động khó hiểu và sự khắt khe trong giảng dạy.
Lăng Lăng thường xuyên kể cho "Mãi Mãi Là Bao Xa" (người mà cô đã mở lại liên lạc) về những "tội trạng" của thầy Dương, không hề biết rằng chính Dương Lam Hàng đang đứng trước mặt cô, lắng nghe mọi lời than vãn ấy. Sự thật dần hé lộ khi Lăng Lăng phát hiện ra những điểm tương đồng kỳ lạ giữa Dương Lam Hàng và "nhà khoa học". Trong một khoảnh khắc định mệnh, Dương Lam Hàng tiết lộ rằng anh chính là "Mãi Mãi Là Bao Xa" – người đã từ bỏ tương lai sáng lạn ở Mỹ để trở về Trung Quốc, chỉ vì muốn gặp cô, người con gái anh đã yêu qua những dòng tin nhắn.
Sự thật này khiến Lăng Lăng bàng hoàng và xúc động. Cô không thể tin rằng người thầy nghiêm khắc mà cô từng ghét lại chính là người cô thầm thương trộm nhớ. Tuy nhiên, niềm vui đoàn tụ chưa kịp trọn vẹn thì rào cản mới xuất hiện: mối quan hệ thầy – trò giữa họ bị xã hội và nhà trường phản đối kịch liệt.
Mối tình của Lăng Lăng và Dương Lam Hàng phải đối mặt với vô vàn sóng gió. Định kiến xã hội về mối quan hệ thầy – trò khiến Lăng Lăng bị chỉ trích là "kẻ cản đường" sự nghiệp của Dương Lam Hàng. Những lời dị nghị, áp lực từ gia đình và sự tự ti về xuất thân của mình khiến Lăng Lăng rơi vào đau khổ. Cô sợ rằng tình yêu của mình sẽ hủy hoại tương lai của người đàn ông cô yêu. Trong khi đó, Dương Lam Hàng luôn kiên định, sẵn sàng từ bỏ danh vọng để bảo vệ cô, nhưng sự kiên nhẫn của anh cũng không thể xóa tan những nghi ngờ trong lòng Lăng Lăng.
Trong một quyết định đau lòng, Lăng Lăng chọn rời xa Dương Lam Hàng. Cô xin đi du học ở Nhật Bản, hy vọng khoảng cách sẽ giúp cả hai quên nhau. Hai năm xa cách là quãng thời gian đầy thử thách, khi cả hai đều phải đối mặt với nỗi nhớ nhung và sự trống trải. Lăng Lăng cố gắng xây dựng một cuộc sống mới, nhưng trái tim cô vẫn hướng về Dương Lam Hàng. Trong khi đó, anh lặng lẽ chờ đợi, tin rằng tình yêu của họ đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi rào cản.
Định mệnh một lần nữa đưa đẩy Lăng Lăng và Dương Lam Hàng tái hợp sau hai năm xa cách. Một cuộc gặp gỡ tình cờ tại Nhật Bản đã khơi dậy ngọn lửa tình yêu tưởng chừng đã lụi tắt. Lần này, cả hai đều trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn và sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để bảo vệ tình yêu của mình. Họ vượt qua định kiến xã hội, hòa giải những hiểu lầm và cùng nhau viết nên một cái kết viên mãn. Lăng Lăng và Dương Lam Hàng kết hôn, trở thành biểu tượng cho tình yêu bền bỉ, vượt qua cả khoảng cách địa lý lẫn thời gian.
Ngoài câu chuyện chính, tiểu thuyết còn khắc họa những nhân vật phụ đầy màu sắc như Trịnh Minh Hạo, chàng trai si tình đơn phương Lăng Lăng, luôn âm thầm bảo vệ cô dù biết trái tim cô thuộc về người khác; hay Quan Tiểu Úc, cô bạn thân năng động, mang lại những khoảnh khắc hài hước và ấm áp. Những nhân vật này không chỉ làm câu chuyện thêm phong phú mà còn tạo nên sự liên kết với các tác phẩm khác của Diệp Lạc Vô Tâm, một đặc trưng trong phong cách sáng tác của cô.
Mãi mãi là bao xa không chỉ là một câu chuyện tình yêu lãng mạn mà còn là một bài ca về niềm tin và lòng kiên nhẫn. Diệp Lạc Vô Tâm đã khéo léo đan xen những tình tiết sủng – ngược, đưa người đọc qua mọi cung bậc cảm xúc: từ niềm vui của những khoảnh khắc yêu đương ngọt ngào, đến nỗi đau của sự chia ly và cuối cùng là sự mãn nguyện khi tình yêu chiến thắng tất cả. Ngôn từ của tác giả mềm mại, sâu lắng, dễ dàng chạm đến trái tim người đọc.
Tựa đề Mãi mãi là bao xa đặt ra câu hỏi đầy triết lý về tình yêu: Liệu "mãi mãi" có thực sự tồn tại, và nếu có, nó cách chúng ta bao xa? Qua câu chuyện của Lăng Lăng và Dương Lam Hàng, Diệp Lạc Vô Tâm trả lời rằng: "Mãi mãi không phải là một khoảng cách địa lý, mà là khoảng cách giữa hai trái tim. Chỉ cần yêu thương đủ lớn, tin tưởng đủ nhiều, thì mãi mãi chỉ gần trong gang tấc."
Tác phẩm còn ghi điểm bởi cách xây dựng nhân vật chân thực, gần gũi. Lăng Lăng là đại diện cho những cô gái trẻ hiện đại: mạnh mẽ nhưng cũng dễ tổn thương, lý trí nhưng không thể cưỡng lại tiếng gọi của trái tim. Dương Lam Hàng, với sự kiên định và tình yêu sâu sắc, là hình mẫu nam chính khiến bao trái tim độc giả rung động. Câu nói nổi tiếng của anh – "Cuộc đời anh là một đường thẳng, nếu có gấp khúc chỉ là vì để gặp em" – đã trở thành biểu tượng cho tình yêu bất diệt trong lòng người hâm mộ.
Mãi mãi là bao xa là một bản tình ca đẹp đẽ, sâu lắng và đầy cảm xúc. Dưới ngòi bút tài hoa của Diệp Lạc Vô Tâm, câu chuyện tình yêu của Bạch Lăng Lăng và Dương Lam Hàng không chỉ là hành trình vượt qua khoảng cách địa lý, mà còn là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu chân thành. Hãy cầm cuốn sách lên, để cảm nhận từng nhịp đập của trái tim, từng khoảnh khắc rung động và để tự hỏi bản thân: Mãi mãi của bạn, là bao xa?
"Có người nói, số mệnh cây anh đào thật thê lương, thân cây to lớn không biết phải bồi đắp qua bao nhiêu mùa nóng lạnh, nhưng lại chỉ có thể bày ra vẻ rực rỡ trong thoáng chốc trên nhân gian."
"Cuộc đời anh là một đường thẳng, chỉ vì gặp em mà rẽ ngang."
"Cảm ơn gió, cảm ơn mưa, cảm ơn vận mệnh đã để cho chúng ta gặp nhau."
"Em là cây hoa loa kèn hoang dã mãi mãi chỉ vì chính mình mà nở hoa..."
"Mở chức năng search friends là có thể tìm được hàng ngàn hàng vạn bạn online giống như anh! Nhưng người có thể khiến em chờ ba ngày ba đêm duy nhất chỉ có anh."
"Em là cây hoa loa kèn hoang dã mãi mãi chỉ vì chính mình mà nở hoa... Rời khỏi đất mẹ là cái giá phải trả khi yêu anh."
"Em là cây hoa loa kèn hoang dã mãi mãi chỉ vì chính mình mà nở hoa... Đợi khi em hóa thành tro bụi, anh sẽ bắt gặp nụ cười của em!"
"Chỗ anh trời đang mưa, anh dường như thấy em đang khóc..."
"Thực ra anh không nhớ em tí nào hết. Ba trăm bốn mưa lăm ngày qua, anh chưa từng nhớ đến em."
"Vĩnh viễn có xa không?
Rất gần, gần trong gang tấc!"
"Anh từng thử quên em, anh tưởng thời gian có thể xóa nhòa tất cả. Ba trăm ngày giày vò đã khiến anh hiểu ra rằng: Điều gì anh cũng làm được, ngoài trừ... quên em!"
"Em không yêu anh cũng không sao, đừng cho anh vào blacklist, thế giới đó thực sự rất cô đơn."
"Tình yêu là gì?
Là tâm hồn hòa hợp lẫn nhau, không cần ngôn từ, hô hấp cũng là một kiểu giao lưu.
Là một ngày gặp mặt vô số lần, nhưng vẫn nhìn nhau không đủ, nhớ không đủ."
"Khi em đứng đây nhìn xuống thành phố xa lạ này, bên tai đều là thứ ngôn ngữ hoàn toàn nghe không hiểu. Em bỗng dưng nhớ đến một người đàn ông từng nói với mình: Đời này kiếp này, chỉ cưới mình em! Em những tưởng anh ấy sẽ yêu em mãi mãi, nhưng tình yêu của anh ấy chỉ duy trì được nửa tháng...Anh ấy đã cho em dạo bước trên mây nửa tháng, sau đó hung hăng đẩy em ngã xuống từ trên đỉnh cao của tình ái, ngã đến tan xương nát thịt."
"Lăng Lăng, nhiều năm như vậy, anh yên lặng thích em, chờ đợi em, chuyện nên làm, không nên làm, anh đều làm cả. Anh chỉ đơn thuần hy vọng em hiểu rằng, vì em, anh có thể từ bỏ bất cứ thứ gì, tiền tài, danh dự, thậm chí cả công việc mình yêu thích...anh đều có thể không cần...chỉ cần...em nguyện ý...đứng bên anh!"
"Hồi ức cả đời anh, chỉ cần có em là đủ."
"Thích đến nỗi bị anh ấy làm tổn thương đến mức sẹo chằng chịt, nhưng vẫn trồng một chậu nhài bên cửa sổ, chỉ sợ mình sẽ quên mùi của anh... Thích đến nỗi dù có khó khăn vất vả đều phải cố gắng bắt bản thân làm hoàn hảo mọi việc, chỉ hy vọng đến một ngày khi đứng trước mặt anh lần nữa, anh sẽ vì tôi mà rung động... trở về bên cạnh tôi... Thích đến mức mỗi ngày đều tự lừa mình hết lần này đến lần khác...chỉ cần anh sống thật tốt, tôi cũng rất vui vẻ..."
" Số mệnh hoa tươi nếu nhất định phải héo rũ úa tàn thành tro bụi, cần chi phải nở rộ cao ngạo như kia?! "
“ Anh tin em có thể trở thành cô gái xuất sắc nhất, có thể thoát khỏi nỗi ám ảnh trong lòng! Một ngày nào đó em sẽ hiểu - em đáng giá để người đàn ông bên cạnh em một đời thủy chung!”
“ Bởi vì, yêu em không có gì sai cả! Theo đuổi em là tự do của anh! Ngoài em ra, không ai có tư cách nói: "Không được!"”